-Hạnh phúc là gì anh có biết ko ?
Hạnh phúc là được nghĩ về anh trong mọi lúc, hanh phúc là khi em biết tình cảm anh trao là chân thật, sẽ chẳng đổi thay.
-Hạnh phúc là gì anh có hay?
Hạnh phúc là khi em hiểu mình sẽ chẳng bao giờ đơn độc, dù em xa anh...
-Hạnh phúc là gì anh có biết?
Hạnh phúc là được gặp anh khi em nhớ nhất , hạnh phúc là khi em bên anh, em thấy ngon lửa nồng nàn trong tim anh , thổn thức cùng nhịp đập với anh.
-Hạnh phúc là gì anh có hiểu ko anh?
Hạnh phúc là được ở bên anh những lúc em cần anh, dù lặng im nhưng sự đồng cảm trong em, trong anh là chân thật.
.Em ước rằng mình gánh được nỗi đau , nỗi phiền muộn, lo âu, đợi chờ, khắc khoãi khi không em trong Anh.
.Hạnh phúc của em ,anh sẽ chẳng thể hiểu được đâu,hạnh phúc bắt đầu từ khi em gặp anh ngày ấy.Dù cuộc đời vẫn còn nhiều sóng gió nhưng cuộc sống vẫn bình yên khi có anh ở bên...
--- Và em muốn nói Anh: Anh là Hạnh phúc của riêng Em!
Nhưng....
em không là gì của anh, anh không là gì của em. Ta không là gì của nhau, chỉ là đi ngang qua nhau. Nhận ra rằng có đôi lúc tiếc nuối vì mình đã gặp nhau không đúng lúc, thế thôi, và em chợt nhận ra rằng anh và em chỉ là 2 cơn gió vô tình gặp nhau, mà 2 cơn gió có bao giờ đi chung đường, thế nên đành phải buông tay cho gió bay, chẳng thể giận hờn nhau, chẳng thể ai trách ai…
Em vẫn cố gắng bình thản trước anh nhưng em hiểu rằng kể từ giờ phút này em phải tập quên anh… Và từng ngày một em đang tập quên anh, quên theo cái cách của em…
Nhưng như thế không có nghĩa là em đang tự làm em đau, nếu em không quên anh, trái tim em sẽ cứ đau hòai. Nói quên anh nhưng không phải quên sạch sành sanh về anh, chỉ là quên đi cái cảm xúc mà em đã dành cho anh, chỉ thế thôi, bởi dù sao bây giờ anh cũng đã trở thành một ký ức khó quên trong cuộc đời em mất rồi.
*Em đã bắt đầu xóa các SMS của anh, mỗi ngày xóa một tin, vì anh không còn nhắn tin cho em như trước nữa nên một ngày nào đó có lẽ sms của em sẽ về lại trạng thái empty.
*Em đã thôi không thức khuya, đã cố gắng tự dỗ giấc ngủ cho chính mình, đã cố gắng không nghĩ đến anh hằng đêm nữa, nếu không ngủ được em tự lôi sách ra đọc để không phải suy nghĩ về anh cho đến khi chìm vào giấc ngủ.
*Em cũng đã thôi không đếm ngày hôm nay là ngày thứ bao nhiêu em gặp anh, em đang cố quên đi những dịu dàng, ấm áp anh dành cho em…